Từ căng tin trở về nhỏ cười nói vui đùa cùng đám con gái trong lớp. Vừa vào tới cửa lớp doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat nhỏ không tự chủ được nhìn một cậu bạn trong lớp, cậu ta khác với những đứa con giai khác không năng động, không cười đùa trêu chọc cùng danh thiếp bạn trong lớp. Cậu ta như một cá trạng thái đơn độc một mình,luôn ngồi lặng im tay chống cằm nhìn ra ngồi cửa sổ chìm đắm trong thế giới riêng của mình.
Chia tay với mấy đứa bạn, nhỏ trở về chỗ của mình bên cạnh cậu bạn đó. Nhìn cậu ta mà nhỏ nhớ lại lúc gặp cậu lần đầu tiên..............
Đó là đầu năm lớp 11, nhỏ cùng gia đình từ thành phố Hồ Chí Minh chuyển vào thành phố Hà Nội này hoá sống, như vậy cũng đồng nghĩa với việc nhỏ phải chuyển trường. Hôm đầu tiên tới trường mới, nhỏ đã gặp cậu, cũng chẳng trong hoàn cảnh thơ mê hoàng tử và công chúa gì, ngược lại nhỏ chứng kiến cậu bị ba nam hoá bắt nạt mà không hề phản kháng. Tất nhiên một đứa ưa đích thị nghĩa như nhỏ thì sẽ không để điều động này xảy ra, ngay lập tức nhỏ kêu to:
- BÁC BẢO VỆ ƠI Ở ĐÂY CÓ ĐÁNH NHAUUUUUUUUUUUUUUUU.
Ba nam đâm ra kia giật mình nhìn nhỏ, sau lại nhìn nhau rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy không dám ngoái đầu lại. Nhìn những người kia bỏ đi, nhỏ chậm rãi đến bên, ngồi xuống nhìn cậu lo lắng hỏi:
- Cậu không sao chứ?
Cậu ta ngước mặt lên nhìn nhỏ, nhìn vào đôi mắt cậu làm nhỏ khẽ giật mình. Đôi mắt đó thật đẹp, đôi mắt như mặt hồ tĩnh lặng được ánh sáng mặt trời chiếu xuống long lanh huyền ảo,nhưng lại chứa đựng một sự cô đơn một mình.Không hiểu sao nhỏ cảm thấy một cảm giác khó chịu nơi lồng ngực. Trong đầu hiện lên một suy nghĩ muốn kéo cậu ra khỏi ngục mang tên "cô đơn”. Cậu bỏ mặc nhỏ tự mình chật đấu vật đứng lên bỏ đi, để lại nhỏ ngồi đó nhìn theo bóng lưng cậu dần xa.
Sau đó nhỏ biết được lớp nhỏ sẽ học lại cùng lớp với cậu, đã thế còn ngồi cùng bàn với cậu, còn biết được tên cậu là Minh-Huỳnh Thái Minh một cái tên rất hay nhỏ đã nhận xét như vậy. Khi biết được điều động đó nhỏ đã vui mừng tới nhường nào, muốn nhảy cẫng lên mà hò la muốn ôm cậu như một người bạn thân lâu năm được gặp lại nhau vậy.
Quay trở lại thực tại, nhỏ giật mình khi thấy cậu nhìn mình chằm chằm, ngượng ngùng mặt nhỏ cũng có chút đỏ. Cậu không điển trai như hotboy nhưng có khuôn mặt ưa nhìn, với đôi mắt to không lẫn tạp chất, cái mũi cao cân đối, đôi môi đỏ tự nhiên. Tất cả những gì ở cậu đều làm cho nhỏ thích. Nhỏ cười tươi lấy trong túi ra một cây bần tiện đưa cho cậu:
- Linh cho Minh nè.
Cậu nhìn cây keo kiệt trên tay nhỏ rồi lại nhìn gương mặt cười đến rỡ ràng lại có chút hồng hồng, trong cậu có cái gì đó khẽ lay động. Linh- nhỏ không nằm trong danh sách những cô nàng xinh đẹp hay thích son phấn trang điểm để cả người bốc mùi mĩ phẩm nồng nặc, được một cái nhỏ rất thanh tú kèm cặp theo nụ cười tươi tắn cho nên làm nhỏ trở thành thử dễ thương, thân thiện trong mắt mọi rợ người. Cậu khẽ gật đầu tỏ ý cảm ơn, đưa tay thu nhận cây đá từ nhỏ bỏ vào trong túi của doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat mình mà không ăn, xong xuôi cậu lại chìm ngập trong thế giới của mình mà mặc nhỏ muốn làm gì thì làm.
Trước thái độ của cậu nhỏ cũng không giận mà trái lại cười tươi hơn trong mắt ánh lên một niềm vui.
Thực ra đối với thái độ hiện giờ của cậu đó là một bước chuyển biến khá lớn đối với nhỏ. Trước đây khi mới tiếp kiến cận làm bạn với cậu nó nhận ngay sự hờ hững không quan tâm của cậu đối với nó. Khi nhỏ trò chuyện với cậu thì chỉ có nhỏ bảo nhỏ nghe, hỏi han này nọ quan hoài đến cậu thì nhận được sự im lặng từ cậu. Rồi ngày nào nó cũng đưa cậu một cây kẹo, vớ nhiên cậu cũng chẳng để tâm nhưng nhỏ tự tiện dúi vào cặp cậu. Ngày nào cũng như thế xảy ra, danh thiếp bạn trong lớp cũng nói nhỏ không nên quan hoài đến cậu làm gì, cậu là một người tự kỉ không quan hoài tới người khác đâu. Nhưng nhỏ mặc kệ, cậu càng như thế ý trí muốn kéo cậu hoà nhập với cuộc sống này càng mãnh bại liệt hơn.
Cho tới một ngày, trên đường đi học về nhỏ nhìn thấy cậu bị một đám thanh niên vây lại đánh túi bụi, miệng bọn chúng không ngừng chửi thề, còn cậu nằm co ro dưới đất tay ôm đầu, mặc cho chúng đánh mình. Nhỏ vội vã chạy lại, đẩy một tên thanh niên ra vội đến bên cậu, nhìn cậu người đầy thương xót tích, trong lòng nhỏ nổi lên một sự chua sót. Nhỏ tức giận quát vào mặt đám thanh niên kia:
- Các ngươi thật là một đám hèn hạ nhiều người như thế mà đánh một người có cảm thấy hổ ngươi không?
Tên thanh niên to con nhất cười ghẹo nhả, lên tiếng tiếng hảo tâm nhắc nhở nhỏ:
- Nhóc con mau biến khỏi đây, đừng nhiều chuyện chen vào việc của bọn anh. Không nhóc con sẽ phải ân hận đấy.
Nhỏ nhìn đám thanh niên với ánh mắt hình viên đạn, giọng nói không hề sợ hãi mà còn rắn rỏi hơn trước:
- Không thì sao? mấy anh sẽ làm gì tôi nào?đánh tôi sao? Hừ thật hèn hạ.
Một tên trong đám thanh niên nhếch miệng cười đến đểu giả, mặt trát cả tấn phấn, ăn bận thì loè loẹt không khác gì con vẹt, trông thực sự rất đáng ghét, hắn cất tiếng nói giọng the thé nửa nạc nử mỡ, à không phải gọi là bê đê mới đúng:
- Nhóc thích thì chị chiều. Tên bê đê đó tiến đến nắm cổ tay nhỏ xiết chặt, làm nhỏ rất đau, khẽ nhíu mày nhưng mặt nhỏ vẫn tỏ ra cương cường bất khuất.
- giỏi lắm không hề run sợ. Dứt lời tên bê đê tát nhỏ một cái đau rát trên mặt, máu miệng rỉ ở môi chảy ra, nhỏ loạng choạng ngã xuống đất khuỷ tay động chạm mạnh trên nền gạch cứng đau đớn truyền đến làm nhỏ không khỏi nhăn mặt, cố để không cho bản thân không kêu lên.
Tên bê đê túm cổ áo nhỏ lên, nói :
- Có đau không? Đau thì lên tiếng van xin đi chị đây sẽ tha cho. Nào nói đi.
- Hừ đừng hòng. Nhỏ nhìn tên đó đầy căm hận.
- Đến giờ phút này còn cứng đầu. Tên bê đê tức giận đạp nhỏ một phát thật mạnh vào bụng, nhỏ ngã xuống đập đầu tường nhỏ kêu lên "A” một tiếng rồi ngất bất tỉnh tại chỗ, máu từ đầu nó chảy ra.
Đám thanh niên sợ hãi đứng hình, mặt xanh như tàu lá chuối. Còn cậu khi thấy nhỏ bị đánh, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh trong tiềm thức, anh trai cũng từng cứu cậu mà bị đánh, người anh đầy máu giọng nói yếu ớt của anh kêu cậu chạy đi. Cậu hoảng loạn không tinh thần được gì, hình ảnh đó luôn luôn xuất hiện trong đầu cậu như một cuốn phim quay chậm.Cậu cho rằng cái chết của anh trai là bởi vì cậu gây ra mặc cho mọi rợ người thân xung quanh nói rằng: đó không phải lỗi của cậu, đây chính là lí bởi chưng cậu "tự bế” mình trong một thế giới riêng vì chính thị bản thân cậu tạo ra để cách ly với thế giới bên ngoài. Nghe thấy tiếng kêu của nhỏ cậu nức tỉnh, nhìn nhỏ hôn mơ bất tỉnh cậu liên quan tới cái tắt nghỉ của anh trai, cậu đến bên nhỏ, để nhỏ nằm với một tư thế thoải mái miệng lẩm bẩm nói với nhỏ điều động gì đó. Xong, cậu nhìn đám trung thành nhân dịp vẫn còn sợ hãi đứng đó, từ từ cậu tiến đến chỗ bọn chúng, mắt cậu nổi những mạch máu đỏ ngầu, miệng gầm lên hai tiếng:
- TrẢ GIÁ.
Dứt lời cậu xông lên đánh cho đám kia một trận sống chết, thân tàn ma dại, nhất là tên bê đê kia có nhẽ sẽ tàn phế cả đời. Giải quyết xong cậu đưa nhỏ tới bệnh viện cấp cứu, ba mẹ của nhỏ cũng hấp tấp đến, lo âu cho con gái đến mất ăn mất ngủ, cũng may ca cấp cứu thành công. Đến khi các bậc phụ huynh hỏi cậu: "- rốt cục đã xảy ra chuyện gì?” thì tiền nhận được sự im lặng, và cái cúi đầu không dám nhìn họ. Các bậc phụ huynh cũng chỉ đành thở dài đợi nhỏ tỉnh lại sẽ hỏi.
Nhỏ hôn nằm mơ 1tuần liền, trong thời kì đó cậu luôn luôn túc trực bên nó suốt, không quan tâm đến lời dạy bảo của ba mẹ nhỏ và ba mẹ cậu. Trong lòng cậu vẫn hiện hữu một nỗi sợ, sợ nhỏ sẽ bỏ cậu mà đi như anh cậu. Trong suốt thời kì qua những việc nó làm trò chuyện với cậu mặc cho cậu cứ im lặng, cậu cũng rất muốn nói chuyện với nhỏ nhưng không biết nói như thế nào cho đúng. Những cây bần tiện nhỏ cho cậu, cậu nỡ ăn bởi đó là của nhỏ, cậu đã để chúng vào một chiếc hộp thật đẹp.
Ngay hôm nó tỉnh lại, khi nhìn thấy cậu bên cạnh gục đầu xuống giường nhọc mệt mà thiếp đi, nhỏ khẽ cười đưa tay định chạm vào gương mặt mang đầy vẻ mệt mỏi, lòng nhỏ cảm thấy đu đớn khi thấy cậu như vậy. Đột nhiên cậu tỉnh dậy nhìn nó đang cười, hắn không tin vào mắt mình nữa trong lòng vui sướng vô cùng, môi khẽ nhếch lên nói với nhỏ:
- Cũng tỉnh.
Đây là câu trước hết mà cậu nói với nhỏ, cậu không biết rằng nhỏ vui tới nhường nào đâu, giọng cậu trầm mà êm nghe rất êm tai.
- ừ, mình không sao. Nhỏ nở nụ cười tươi, ánh sớm mai chiếu doc truyen sex, truyen heo, truyen dam moi nhat vào nhỏ làm nhỏ đẹp đến kì cọ lạ.
Cậu nắm lấy tay nhỏ. Giật mình theo làm phản xạ nhỏ rụt tay lại, nhưng bị cậu nắm chặt lấy. Mắt cậu nhìn thẳng vào mắt nhỏ, mặt nghiêm chỉnh nói:
- Đừng rời xa tớ nhé.
Nhỏ sững sờ trước câu nói của cậu,mất vài phút lấy lại tinh thần, nhỏ cười với cậu khẽ gật đầu. Nhỏ làm sao rời xa cậu được nữa chứ, khi cậu đã lấy mất đi một thứ vô cùng của nhỏ rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét