+ Năm 2014+
Tiếng còi xe inh ỏi của đường phố náo nhiệt- Những chiếc xe ồn ã lao đi , những con người dường như chẳng bao giờ dừng bước trên đường. Giữa đám đông đó...Một con bé lững thững bước đi...Nó mệt mỏi bẻ các ngón tay. Hôm nay nó đã bận rộn quá nhiều. Một mình nó đã lau sạch san của một toà nhà 30 tầng cơ đấy! ..Nhưng phảng phất trên đôi môi vẫn có một niềm vui- Có thể nó sẽ được tăng lương
Hom nay nó về trễ ...Đặt mình là ngủ ngay...Mai sẽ phải dậy sớm.
" Quạc...quạc..."- Cái đồng hồ báo thức hình con vịt lắc lư mạnh trên đầu giường.Nó bật dậy. Đánh răng, rửa mặt- Chỉ có 5 phút để hoàn thành mọi thứ. Hôm nay có việc quan trọng
Hôm nay " Nhị thiếu gia" của ngài Chủ tich hội đồng quản trị về nước. Sẽ chính thức đến công ty ra mắt mọi người nhậm chức " Giám đốc" ... Hôm nay mọi người đều phải có mặt đầy đủ...Ăn vận đoàng hoàng xong nó chạy liền . Từ nhà tới công ty không quá xa để phải đi xe bus và hơn hết thì nó cũng không thể. Nó chạy bộ mất 20p. Nhưng bây giờ chỏ còn 15p . Chân nó bắt đầu tăng tốc ...Hy vọng chạy hết gas vẫn có thể kịp giờ...
Tiếng ồn ào vào đại sảnh của một công ty cao 30 tầng thật inh tai...Hàng trăm con người tập chung tại cửa chính nơi hướng thẳng vào đại sảnh công ty...Họ dồn hàng thứ tự ở chức cao đến thấp...Gần tấm thảm đỏ nhất là các "trưởng ban", sau đó là " Phó phòng", Trưởng phòng", " Nhân viên" và cuối cùng là " Tạp vụ" - Như nó....Ở một vị trí khác , giữa tấm thảm đỏ là " anh trai" của ngài giám đốc mới- Ngài " Tổng giám đốc"- " Đại thiếu gia" của ngài chủ tịch . Và tất nhiên đứng cạnh " Đại thiếu gia" là bố của 2 anh em họ- Ngài " Chủ tich"
_5 phút sau_
Một chiếc Mercedes- Bez bóng loáng xuất hiện trước cửa...Mọi người lặng im, nghiêm túc. Từ khe hở củacanhs cửa xe một chàng trai bước ra..Đây là " Hoàng Gia Khánh" - Nhị thiếu gia của chủ tịch và tất nhiên cũng là tân giám đốc của tập đoàn " Hoàng Gia". Anh có ánh mắt và nụ cười thân thiện , bước đi vững vàng và uy nghiêm .Anh chắc chắn cũng sẽ là một người tài giỏi như ông bố Hoàng Gia Chấn Đông và anh trai của mình - Hoàng Gia Huy
Khi cuộc gặp gỡ sắp kết thúc ...Cúng là lúc nó chạy tới ...Có lẽ sẽ hơi vô lễ nhưng nó không muốn bị trừ lương đươc. Vì chắc chắn nó đã nằm nghiêm chỉnh trong danh sách " Không chào hỏi sếp" của bà Tổng quản công ty rồi. Và nếu vậy , nó cần chào cậu hai- Ngay bây giờ!!!
_" Xin ra mắt cậu Hai ạ! Em tới trễ!"
Nó nói thật to khi cơ thể vẫn con đang ở cửa...Không khí trầm mặc, im lặng lúc nãy đột ngột kết thúc...Mọi người nhìn nó, ánh mắt đảo xung quanh và mỉm cười lại. Gia Khánh bước gần tới chỗ nó...Anh chỉ muốn nói là không có gì...Tuy nhiên sự việc còn sảy ra nhiều hơn thế. Khi đôi mắt anh tiến tới gần nó , nó cũng ngẩn mặt lên ...Ở một khoảng cách gần như thế ... Trong tích tắc
_" Đoàng!"
Gia Khánh chết điếng người ..." Sấm?!". Anh sững sờ vì biệc vừa sảy ra làm anh thắc mắc. Còntrong mắt mọi người anh chỉ như đang "say". " Say" vì dung nhan của ai đó...Mọi người mỉm cười . Tiếng xì xào làm Gia Khánh tỉnh lại..Anh nói:
_" Không sao! Em cứ làm tốt việc của mình!"
Anh nói và quay đi...Có một vài sự kiện làm anh thắc mắc...
Từ hôm sau đó , nó và anh chưa lần nào gặp lại nhau. Vì hai người làm ở hai chuyên môn khác xa nhau. Một người là Giám đốc. Một người là nhân viên tạp vụ
_ " Vâng thưa cha! Con sẽ tới ngay thôi ạ!"
Gia Khánh tắt điện thoại và bước nhanh về phía đại sảnh của công ty. Anh đang có việc gấp. Thật trùng hợp, từ xa nó cũng đang tiến lại phía anh...Lại một lần nữa...trong khoảnh khắc ngắn ngủi chỉ đủ để anh thấy mặt nó khi hai người đi qua nhau...
_" Đoàng!"- Lại là tiếng sấm rền_
Gia Khánh khựng lại...Nhìn mọi thứ xung quanh. Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường , thậm chí cả nó cũng vẫn nhẹ bước đi...Gia Khánh tần ngần, anh ngước cổ lên trần nhà và cửa sổ : " Trời đẹp vậy?? Lấy đâu ra sấm?"
Thế rồi anh bước vội đi cho kịp với thời gian đang trôi...
_2 ngày sau_
Nó khệ lệ bê thùng nước lau nhà lên xe đẩy , cùng lúc đó " Tổng Giám Đốc" cũng đi tới...Nó cúi ngập người chào cậu chủ...Gia Huy khẽ nhìn về phía cô gái được gọi là " Người làm Gia Khánh đổ từ cái nhìn đầu tiên". Ánh mắt sắc ngọt Gia Huy làm nó hơi sợ...
_"Anh!!"
Gia Huy đưa ánh mắt về phía của Gia Khánh bước tới với nụ cười nhẹ , tay vẫn cầm tập tài liệu...Anh mới đến từ thang máy
_" Gia Khánh?"
Gia Huy nói khi nhìn về phía thang máy...Gia Khánh bước tới cạnh anh:
_" Anh đang lam gì ở đây vậy?"
Một nụ cười hiếm hoi nở trên môi của Gia Huy...Khuôn mặt lạnh lùng có phần bớt đi nhưng vẫn phảng phất chút gì đó u ám
Gia Khánh đến gần Gia Huy. Nó tự nhận thấy mình không còn có trách nhiệm phải đứng ở đây nữa liền cúi đầu để chào ...rồi bước đi
Lại một lần nữa ...Tiếng " Đoàng" rền vang tai của Gia Khánh khi nó đi qua người anh...Anh đứng sững người... Chắc chắn không thể là ảo giác...
_ " Gia Khánh!"- Giọng nói của Gia Huy vang lên
Gia Khánh quay ra
_" À...Vâng!"
_" Em sao thế?"
_ " Không có gì đâu ạ...Mình đi anh!"
Gia Khánh lập tức đổi đề tài và hai anh em cùng về phòng làm việc. Vừa đi Gia Khánh vừa miên man suy nghĩ đến chuyện vừa sảy ra...Tại sao lại như thế? Trước đây chưa bao giờ có việc như vậy sảy ra với anh...Nếu đó là dấu hiệu của một căn bệnh nào đó...Không thể! Anh không thể bị hoang tưởng . Gia Khánh thâm trầm cúi mặt xuống...Anh muốn thử xâu chuỗi lại mọi việc...Anh hy vọng có thể tìm được điểm chung gì đó...Và..." Nó"...Đung là nó...Gia Khánh chợt nhớ ra mỗi lần như vậy đều có mặt của một người ...
Gia Khánh quay sang Gia Huy , ném vào tay anh ta tập tài liệu và phi ra khỏi thang máy ...Anh quay lại đại sảnh... Là nhân viên tạp vụ thì chắc chắn phải ở đây khi khôngcos việc gì.
_" Thiếu gia!"
Gia Khánh nhìn mấy cô nhân viên tạp vụ bên cạnh...Họ đúng là đều rất trẻ ! Nói chính xác thì công ty của cha anh chỉ nhận nhân viên tạp vụ từ 17-23t vào làm
_" Chào các em!"
Gia Khánh luôn là người lịch sự.
_" Thiếu gia tìm ai sao?"
Gia Khánh đảo mắt một vòng xung quanh...Không thấy nó...Anh nói:
_" Các em có biết cô bé đã đến trễ vào ngày đầu tiên ta tới đâu không?"
Mấy cô gái nhìn nhau , có một chút đố kị...Nhưng chỉ một chút rồi thôi!
_" Thiếu gia tìm Gia Hân!?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét